Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

Lòng yêu mến và sự phản bội

      Trên internet có câu chuyện về người học trò phản thầy như sau: 


     Chuyện rằng “Một người học trò học võ, sau khi đã được thầy truyền cho bí mật của nghề võ, hắn vẫn còn nghi ngờ là thầy giấu mình vài ngón đòn độc.

     Một hôm, hắn cầm thanh kiếm đón đường thầy và nói:

     – Nếu thầy không dạy cho tôi miếng võ bí truyền còn giữ lại, tôi sẽ chém thầy làm hai khúc.

     Võ sư lúc đó chỉ có cây gậy cầm tay đi đường, mà quả thật ông đã dạy hết các miếng rồi, liền nói:

     – Ta đã già rồi, sống được bao lâu nữa đâu, và ngươi sức còn trai trẻ, ta chẳng tiếc ngươi mà ngươi nỡ đối xử với ta như vậy ư ?

     Người học trò nhất quyết không nghe. Thầy phân trần cũng vô ích, ông thầy mới chống cây gậy xuống đất, bảo:

     – Xem tài nghệ của mày tới đâu, xem có chém đứt được cây gậy này ta mới dạy nốt những đòn bí truyền.

    Nghe nói vậy, hắn liền vung kiếm chém cây gậy của thầy.

    Kiếm vừa lướt qua, cây gậy bị chặt chéo làm đôi.

    Ông thầy nhanh chóng dùng khúc gậy còn lại trên tay vừa được vạt nhọn đầu do lưỡi kiếm của trò mà đâm ngay vào cổ họng hắn một đòn.

    Hắn chết ngay lập tức. ”

    internet

     Người thầy trong câu chuyện trên hẳn rất đau lòng khi bị học trò phản thầy, định giết chết thầy. Với sự nhanh trí và võ nghệ cao cường, người thầy đã giết chết học trò để giữ mạng sống của mình. Có một người Thấy biết một môn đệ sẽ phản bội, sẽ bán mình và biết trước mình sẽ phải chết, nhưng trước khi điều ấy xảy đến Thầy vẫn chỉ muốn dùng tình thương để cảm hoá người môn đệ phản bội.

     Ga 13, 21-33.36-38

Giuđa (bên phải) rời khỏi bữa ăn tối,
theo tranh của Carl Bloch vẽ cuối thế kỷ 19
     21 Khi ấy (nói xong), Đức Giê-su cảm thấy tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố : "Thật, Thầy bảo thật anh em : có một người trong anh em sẽ nộp Thầy." 22 Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai. 23 Trong số các môn đệ, có một người được Đức Giê-su thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Đức Giê-su. 24 Ông Si-môn Phê-rô làm hiệu cho ông ấy và bảo : "Hỏi xem Thầy muốn nói về ai ?" 25 Ông này liền nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su và hỏi : "Thưa Thầy, ai vậy ?" 26 Đức Giê-su trả lời : "Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy." Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt. 27 Y vừa ăn xong miếng bánh, Xa-tan liền nhập vào y. Đức Giê-su bảo y : "Anh làm gì thì làm mau đi" 28 Nhưng trong số các người đang dùng bữa, không ai hiểu tại sao Người nói với y như thế. 29 Vì Giu-đa giữ túi tiền, nên có vài người tưởng rằng Đức Giê-su nói với y : "Hãy mua những món cần dùng trong dịp lễ", hoặc bảo y bố thí cho người nghèo. 30 Sau khi ăn miếng bánh, Giu-đa liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối.

     31 Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su nói : "Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. 32 Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.

    33 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy ; nhưng như Thầy đã nói với người Do-thái : “Nơi tôi đi, các người không thể đến được”, bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy. 

    36 Ông Si-môn Phê-rô nói với Đức Giê-su : "Thưa Thầy, Thầy đi đâu vậy ?" Đức Giê-su trả lời : "Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được ; nhưng sau này anh sẽ đi theo." 37 Ông Phê-rô thưa : "Thưa Thầy, sao con lại không thể đi theo Thầy ngay bây giờ được ? Con sẽ thí mạng con vì Thầy !" 38 Đức Giê-su đáp : "Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư ? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết : gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.

(Nhóm Phiên dịch CGKPV) 

     Trong bữa tối này, Đức Giêsu xao xuyến khi nói đến sự phản bội sắp đến của một người môn đệ. Thầy Giêsu không bao giờ nói rõ Giuđa là kẻ phản bội, vì thế nói chung các môn đệ không rõ ai là kẻ sẽ nộp Thầy.

     Biết Giuđa sẽ phản bội, nhưng Thầy Giêsu không hề phân biệt đối xử với ông. Thầy rửa chân cho ông và cho ông tham dự bí tích Thánh Thể như các môn đệ khác (Mt 26, 27). Khi ông Phêrô đã làm hiệu cho ông Gioan là môn đệ được Thầy thương, nhờ hỏi xem đó là ai. Thầy Giêsu cũng đã không nói tên kẻ phản bội, chỉ tế nhị dùng một dấu hiệu: “Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy.” để môn đệ mình thương nhận biết kẻ phản bội.

    Tại sao Giuđa lại trở thành một kẻ phản bội? Hiện nay chúng ta thấy có nhiều cách lý giải cho hành động này, nhưng trong bốn sách Tin Mừng, chúng ta đều thấy nói về một động cơ rất trần tục: đó là tiền. Giuđa đã được giao phó giữ tiền của nhóm; khi bà Maria Mađalêna xức dầu thơm cho Chúa tại Bethany, Giuđa đã phản đối việc dùng dầu thơm quý giá để đổ lên chân Chúa không phải vì ông quan tâm đến người nghèo, nhưng “vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung.”(Ga 12:6). Chính ông đề nghị với các thượng tế: “Các ông định cho tôi bao nhiêu, nếu tôi giao nạp Người cho các ông? Và các thượng tế ấn định số tiền là 30 đồng bạc” (Mt 26,15). Khi ông đi nói chuyện với các thượng tế và lãnh binh Đền Thờ về cách thức nộp Thầy Giêsu “Họ rất mừng và đồng ý sẽ cho hắn tiền. Hắn ưng thuận và tìm dịp tiện để nộp Đức Giê-su cho họ“ (Lc 22, 5-6) và “Nghe hắn nói, họ rất mừng và hứa cho tiền. Giu-đa liền tìm cách nộp Người sao cho tiện". (Mc 14,11)

   Giuđa được Thầy tin tưởng giao cho làm thủ quỹ của nhóm, khi dự tiệc được nằm gần Thầy... Nhưng kế hoạch đã sắp đặt sẵn, dù được Thầy ưu ái, trao miếng bánh ân tình, Giuđa không hề động lòng, cân nhắc chọn lại. Không do dự, ông quyết ra đi thực hiện mưu đồ của mình.

   Cũng trong bữa tiệc này, Thầy Giêsu nói về việc Phêrô sẽ chối Thầy ba lần. Thầy cũng chỉ nói sau khi ông Phêrô tuyên bố mình sẽ thí mạng vì Thầy. Phêrô đã tỏ ra quá tự tin vào tình yêu và sức mạnh của mình, ông đã chối Thầy, nhưng khác với Giuđa, ánh mắt đầy yêu thương của Thầy đã làm ông ăn năn hối cải và sau đó đã hy sinh mạng sống để làm chứng cho Thầy. 

    Trong thời đại ngày nay, chúng ta không bị buộc phải bỏ đạo, phải “bước qua Thánh Giá” như các vị Tử Đạo xưa. Chúng ta vẫn đến nhà thờ, không làm hại ai, cũng chẳng thù ghét ai, thỉnh thoảng làm việc bác ái, đóng góp tiền của cho công việc chung… và như vậy đủ để ta an tâm rằng mình vẫn trung thành với Chúa. 

    Thực ra, khi chúng ta ưu tiên tìm kiếm công danh sự nghiệp, tiền tài, danh lợi… hơn ưu tiên chọn Chúa, chúng ta đã phản bội tình yêu của Ngài. Dù không dứt khoát bỏ đi như Giuđa, nhưng rồi ngày từng ngày, đời sống đạo khô khan, ngội lạnh dần; sẽ đến một ngày chúng ta dần xa hẳn tình yêu mến Chúa, xa Hội Thánh của Người. 

    Lạy Chúa Giêsu, chúng con được phúc tin nhận Ngài là Đấng Cứu Thế, nhưng những hấp lực trần gian vẫn có một sức mạnh đủ để lôi kéo chúng con xa lìa Chúa. Xin cho chúng con biết nhìn nhận những yếu đuối của mình, cảm thông với Chúa khi bị môn đệ phản bội, để biết sống trung thành với Chúa, luôn biết cậy dựa vào lòng Chúa xót thương, sớm quay bước trở về với Ngài sau mỗi lần vấp ngã vì yếu đuối. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét