Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

Quà tặng của Thiên Chúa

      Một cặp vợ chồng dù có yêu thương nhau đến mấy thì tình cảm đó cũng có lúc phai nhạt dần khi giữa họ thiếu đi chất gắn kết mang tên “đứa con”. Khi này, “tình yêu” giữa 2 người sẽ giảm đi rất nhanh cùng với sự nhạt phai của tình cảm nồng nàn, sức kết dính giữa 2 người suy giảm rõ rệt. Người phụ nữ vô sinh không những phải chịu sự đau đớn về mặt tâm hồn mà phải gánh chịu nhiều áp lực từ phía người chồng, gia đình nhà chồng cũng như dư luận xã hội. Có lẽ, với những người ngoài cuộc vô sinh là câu chuyện tầm phào mua vui nhưng với người trong cuộc, đó lại là nỗi đau lớn ám ảnh bản thân họ cho tới suốt cuộc đời.

http://tribenhphukhoa.vn/vo-sinh-hiem-muon/noi-kho-cua-phu-nu-vo-sinh.html

      Những người hiếm muộn từ xưa đến nay vẫn luôn phải chịu sự đau đớn về mặt tâm hồn như vậy. Chính vì thế, khi bà Elisabet thụ thai và nhất là khi Gioan ra đời, hai ông bà vui mừng biết là chừng nào, láng giềng và thân thích đều đến chia vui với ông bà.

      Lc 1, 57-66

     57 Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. 58 Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
     59 Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. 60 Nhưng bà mẹ lên tiếng nói : "Không, phải đặt tên cháu là Gio-an." 61 Họ bảo bà : "Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả." 62 Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì. 63 Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gio-an." Ai nấy đều bỡ ngỡ. 64 Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. 65 Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. 66 Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi : "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?" Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
(Nhóm Phiên dịch CGKPV)

      Sinh con trai lúc đã cao niên, bà Êlisabét là người vui hơn cả. Thấy rõ lòng thương xót bao la của Chúa, bà khăng khăng đòi đặt tên cho con trẻ là Gioan, nghĩa là “Thiên Chúa Thi Ân” (hay “Thiên Chúa tặng ban”). Khi được hỏi ý kiến, ông Dacaria cũng đã vâng lời sứ thần đặt tên cho con ông là Gioan.

      Bà Êlisabét sinh Gioan trong lúc tuổi già, ông Dacaria vâng lời sứ thần đặt tên cho con ông là Gioan, lập tức sau 9 tháng bị câm, miệng ông được mở ra và lưỡi ông được tháo cởi, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa… Những sự việc lạ lùng ấy làm cho láng giềng phải kinh sợ, để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Ðứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?”

      Quả đúng là “có bàn tay Chúa phù hộ em”. Gioan đã từ từ lớn lên và theo một lối sống khác thường, ông không lập gia đình và sống khắc khổ nơi hoang địa. Ông là vị ngôn sứ duy nhất đã chỉ cho nhân loại biết Đấng Cứu Thế là Đức Kitô, là Chiên Thiên Chúa đến cứu độ trần gian và chính ông đã rửa tội cho Đức Giêsu trong dòng sông Giorđan. Sau cùng, chính Gioan Tẩy Giả đã chịu chết để minh chứng cho Đấng Kitô, Đấng cứu độ.

      Không chỉ riêng Gioan, mỗi trẻ thơ chào đời đều là một dấu hiệu của tình thương của Thiên Chúa. Tên của mỗi em do cha mẹ đặt cho, nhưng tên các em đã được khắc ghi từ lâu trong trái tim Thiên Chúa. Mỗi em đều có chỗ đứng trong chương trình của Thiên Chúa. Mỗi người chúng ta có bổn phận, có trách nhiệm nêu gương sáng, giúp các em lớn lên và trưởng thành để các em có thể sống trọn vẹn ơn gọi Thiên Chúa dành riêng cho từng em.

      Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa đã cho chúng con được sinh ra trên cõi đời này. Xin cho chúng con biết noi gương thánh Gioan Tẩy Giả luôn sẵn sàng và mau mắn thi hành sứ vụ mà Chúa trao phó cho từng người chúng con, để Danh Ngài được rạng sáng. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét