Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Chạnh lòng thương


     Trong bối cảnh khủng hoảng di cư đang diễn ra ở châu Âu, Đức đã thể hiện tinh thần sẵn sàng bắt tay trên quy mô lớn. Những chỗ ở được chuẩn bị với đủ thực phẩm và quần áo. Các tổ chức từ thiện với những tình nguyện viên tận tình. Trong khi đa số người châu Âu tỏ thái độ lạnh lùng đối với những người tị nạn thì người Đức đã có được sự tôn trọng của toàn thế giới vì nghĩa cử cao đẹp. Báo chí Đức thậm chí đã gọi đây là "Câu chuyện cổ tích tháng Chín."

     Ban đầu, bà Merkel giống như hiện thân của "tình mẹ" trên khắp châu Âu. Khi đó, bà đã quyết định đảm bảo cho người tị nạn Syria lối đi an toàn đến Đức. Động thái này là một hành động nhân đạo cần thiết giúp giảm nhẹ tình trạng người tị nạn đang dồn sang Hungary, nơi mà họ phải chấp nhận sống trong điều kiện rất tồi tệ.

    Tuy nhiên, mọi thứ bất ngờ thay đổi. Trước làn sóng di cư ồ ạt, chính quyền địa phương đã không thể đối phó với số lượng lớn người tị nạn. Một quan chức cấp cao từ Liên minh Dân chủ Thiên chúa giáo mà bà Merkel cũng là một thành viên, cho biết: "Tình hình đang thay đổi nhanh chóng". Tại cuộc họp của Ủy ban chấp hành đảng, đại diện liên bang và địa phương đã nói rõ rằng họ không thể đối phó với dòng người di cư ồ ạt như hiện nay.

Người di cư dựng lều trại tại khu vực biên giới các nước châu Âu

    Câu chuyện "cổ tích" mà nước Đức viết cho những người di cư bất ngờ bị tạm dừng khi chính quyền các địa phương không thể kiểm soát được tình hình trước làn sóng nhập cư ồ ạt, và họ cho rằng "như vậy là quá đủ".

cafef.vn/tai-chinh-quoc-te/duc-da-an-du-voi-nguoi-ti-nan-20150927155019465.chn

     Là một thành viên của Liên minh Dân chủ Thiên Chúa giáo, khi “quyết định đảm bảo cho người tị nạn Syria lối đi an toàn đến Đức”, có phải vì bà Merkel cũng đã thương họ như Đức Giêsu đã “chạnh lòng thương” những người dân ngoại vùng Thập Tỉnh trong bài Tin Mừng sau không?

     Mt 15, 29 – 37

    29 Đức Giê-su xuống khỏi  miền ấy, đến ven Biển Hồ Ga-li-lê. Người lên núi và ngồi ở đó. 30 Có những đám người đông đảo kéo đến cùng Người, đem theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa. Họ đặt những kẻ ấy dưới chân Người và Người chữa lành, 31 khiến đám đông phải kinh ngạc vì thấy kẻ câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Ít-ra-en.
    32 Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói : "Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường." 33 Các môn đệ thưa : "Trong nơi hoang vắng này, chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn no ?" 34 Đức Giê-su hỏi : "Anh em có mấy chiếc bánh ?" Các ông đáp : "Thưa có bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ." 35 Bấy giờ, Người truyền cho đám đông ngồi xuống đất. 36 Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. 37 Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được bảy thúng đầy. 

     Là dân ngoại thuộc vùng Thập Tỉnh, khi được chứng kiến kẻ câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy… những đám đông người đi theo Đức Giêsu và đã ba ngày họ không có gì ăn.

    Đức Giêsu thương những người bệnh hoạn, tàn tật và thương cả những người mạnh khoẻ phải nhịn đói theo Ngài và Ngài đã yêu cầu các môn đệ cho họ ăn. Các môn đệ thấy mình bất lực và bế tắc, không thể tìm được lương thực cho một đám đông ở nơi hoang vắng này…

    Với bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ của các môn đệ, Đức Giêsu đã làm phép lạ cho bánh hoá nhiều để đám đông có đến bốn ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con được ăn no nê, còn thừa lại bảy thúng đầy.

     Để cộng tác với Ơn Chúa, như các môn đệ xưa, đòi hỏi chúng ta phải biết trao cho Chúa những gì mình có, để rồi nhận lại tất cả từ Ngài, và đem chia sẻ cho tha nhân. Sự cho đi, nhận lại và trao đi trong Chúa sẽ không mất đi mà sẽ được dư đầy.

    Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con vững tin vào Chúa, sẵn sàng bước đi với Ngài, dù có phải “đói khát” như dân vùng Thập Tỉnh xưa. Và cũng xin cho chúng con, biết học nơi các môn đệ của Chúa, sẵng sàng trao đi những gì chúng con đang có để giúp đỡ tha nhân, mong ngày sau chúng con được nhận lại dư tràn Ơn phúc nơi Quê Trời. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét