Người ta kể lại một câu chuyện về chuyến viếng thăm nhà tù của quận công Osola như sau:
Trong một chuyến công tác, Ngài được dẫn đi thăm một nhà tù nổi dọc bờ sông, các tù nhân được tự do trao đổi cùng quận công. Ngài ân cần hỏi thăm lý do bị giam giữ của mỗi tù nhân và mỗi tù nhân được tự do trình bày sự lầm lẫn của guồng máy công lý và nhiều phạm nhân đã không nhận tội mình. Một người than là anh phải bị phạt vào đó chỉ vì ông quan tòa thích vậy, người khác nữa khăng khăng đổ tội cho lòng ganh tị của kẻ thù riêng. Nói chung không ai đáng tội cầm tù tại đó cả. Cuối cùng có một tù nhân thưa:
- Thưa quận công, tôi đáng hình phạt vì tôi cần tiền, tôi đã ăn trộm và bị bắt.
Ngài quận công rất là cảm động với lòng thành thật và khiêm nhường của tội nhân này. Giữa đoàn tù nhân xúm quanh, Ngài lớn tiếng tuyên bố:
- Anh thật có tội, không xứng đáng ở chung với những người ở đây. Anh hãy rời khỏi nơi đây lập tức.
Ngay tức thì, Ngài quận công tha bổng cho anh tù nhân khiêm tốn chân thành đó.
http://www.suyniemhangngay.org/sn/0302_KhiemTonChanThanh.php
Lòng thật thà và tính khiêm tốn nhìn nhận tội mình đã mang lại sự tự do cho một tù nhân. Lòng khiêm nhường, tự hạ của Trinh Nữ Maria xứng là nơi cưu mang Con Thiên Chúa, Đấng Cứu độ nhân loại.
Lc 1, 46-56
46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói :
"Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
47 thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
48 Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn !
50 Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời."
56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.
(Nhóm Phiên dịch CGKPV)
Sau khi bà Êlisabét cất tiếng ca ngợi Mẹ là người được chúc phúc hơn mọi phụ nữ’’ vì đang cưu mang trong lòng Đấng Cứu Tinh, lời ngợi khen Đức Chúa bật ra trên môi Mẹ Maria. Mẹ nhìn nhận Đức Chúa là Đấng Cứu Độ của Mẹ và Mẹ chỉ là một nữ tỳ hèn mọn. Những điều cao cả Người làm cho Mẹ không phải do công của Mẹ, nhưng là ơn Người ban.
Mẹ ca ngợi lòng thương xót của Thiên Chúa với hết những ai hèn mọn, đói nghèo, biết kính sợ Người và Người sẽ giơ cánh tay biểu dương sức mạnh để dẹp tan kẻ kiêu căng, hạ bệ người quyền thế, đuổi đi kẻ giàu sang.
Mẹ Maria đã ở lại phục vụ bà Êlisabét độ ba tháng mới trở về nhà. Ba tháng đầu thai kỳ, hẳn không dễ dàng với Mẹ, nhưng Mẹ đã quên gánh nặng của mình để mang gánh nặng của người khác…
Lạy Chúa, thế giới hôm nay đầy dẫy bất an. Cái xấu, các ác lan tràn khắp nơi. Xin cho chúng con biết “hướng cái nhìn lên Lòng Thương Xót với một cách thức hoàn toàn đặc biệt” và biết cùng với Mẹ Maria, trở nên “chứng tá của Lòng Thương Xót cách mạnh mẽ và hữu hiệu hơn”. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét