Thứ Năm, 7 tháng 7, 2016

Hành trang muôn thuở

     Núi Sôđôma (Tiếng Do Thái là: Har Sedom hay Jebel Usdum trong tiếng Ả Rập) là một ngọn đồi nằm ở phần Tây Nam Biển Chết, trong khu bảo tồn thiên nhiên Giuđê. Điểm đặc biệt là ngọn đồi này gồm toàn là muối mỏ (halite), dài 8 km, rộng 5 km và cao 226 m trên mặt nước Biển Chết, tuy nhiên vẫn thấp hơn 170 m với mặt nước biển. Vì nước rút dần đi nên một số phần nhô lên và nằm cách biệt nhau. Một trong những cột muối này có hình dáng người, và được đặt tên là « Vợ ông Lót » theo như trình thuật Kinh Thánh.

Biển Chết nhìn từ núi Sôđôma 

Cột muối trên núi Sôđôma được đặt tên là "Vợ ông Lót"
http://conggiao.info/vo-ong-lot-hay-buc-tuong-muoi-d-18099


     Sách Sáng Thế (St 19, 15-26) viết:

     “Trong những ngày ấy, các thiên thần hối thúc ông Lót rằng: "Hãy chỗi dậy đem vợ và hai con gái của ngươi đi, kẻo chính ngươi cũng phải chết lây vì tội của thành Sôđôma!" Khi ông Lót còn đang do dự, các thiên thần nắm tay ông cùng vợ ông và hai con gái ông, vì Chúa muốn cứu thoát ông. Các thiên thần kéo ông ra ngoài thành và nói: "Ngươi muốn sống thì hãy chạy đi, đừng nhìn lại phía sau; cũng đừng dừng lại nơi nào cả trong miền quanh đây, nhưng hãy trốn lên núi, để khỏi chết lây!" Ông Lót thưa: "Lạy Chúa tôi, tôi van xin Ngài: Tôi tớ Chúa đã được Chúa thương yêu, và Chúa đã tỏ lòng khoan dung đại độ gìn giữ mạng sống tôi. Tôi không thể trốn lên núi kẻo gặp sự dữ mà chết mất. Gần đây có một thành phố nhỏ, tôi có thể chạy tới đó và thoát nạn. Thành đó chẳng nhỏ bé sao, xin cho tôi ẩn tránh tại đó để được sống". Thiên thần nói: "Thôi được, ta cũng chiều ý ngươi xin mà không tàn phá thành ngươi đã nói tới. Ngươi hãy mau mau trốn thoát tới đó, vì ta chẳng làm được gì trước khi ngươi đi tới đó". Bởi đó đã gọi tên thành ấy là Sêgor.

     Mặt trời vừa mọc lên thì ông Lót vào đến thành Sêgor. Vậy Thiên Chúa cho mưa sinh diêm và lửa từ trời xuống trên thành Sôđôma và Gômôra. Người huỷ diệt các thành này, cả miền chung quanh, toàn thể dân cư trong thành cùng các giống xanh tươi trên đất. Bà vợ ông Lót nhìn lại phía sau, nên đã biến thành tượng muối”.

     Hai thành Sôđôma và Gômôra đã bị huỷ diệt như vậy, nhưng qua lời Đức Giêsu chúng ta biết rằng trong ngày phán xét những nơi không tiếp rước, không nghe lời các tông đồ của Chúa sẽ phải xét xử nặng hơn. 

     Mt 10, 5-15

     5 Đức Giê-su sai mười hai ông ấy (mười hai môn đệ) đi và chỉ thị rằng : "Anh em đừng đi về phía các dân ngoại, cũng đừng vào thành nào của dân Sa-ma-ri. 6 Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en. 7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

    11 "Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì -bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.
(Nhóm Phiên dịch CGKPV)

     Sau một thời gian huấn luyện, Thầy Giêsu đã sai các môn đệ của mình lên đường rao giảng Tin Mừng cứu độ. Ngài sai họ đến với người Israel là đồng bào của họ, trước khi sai họ đến với dân ngoại, với mọi dân tộc (Mt 28, 19-20). Khi các môn đệ lên đường rao giảng, Thầy Giêsu đã căn dặn họ nhiều điều. 

     Thầy sai họ rao giảng: "Nước Trời đã gần đến” và ban cho họ quyền chữa lành bệnh nhân, làm cho kẻ chết sống lại, cho những kẻ phong cùi được sạch và trừ quỷ. Thầy dặn họ đến để đem lời chúc bình an cho những ai mở lòng lãnh nhận.

    Đặc biệt, Thầy Giêsu đã căn dặn các môn đệ khi thi hành sứ vụ, không nên mang theo “vàng bạc, tiền nong trong đai lưng, chớ mang bị đi đường, chớ đem theo hai áo choàng, chớ mang giày dép và gậy gộc”. Thầy cũng nói rõ với họ cách hành xử: “Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy”.

    Khi Đức Giêsu nhập thể, Nước Trời hiện diện và Nước ấy sẽ hoàn tất vào ngày tận thế. Mỗi Kitô hữu có bổn phận tiếp nối sứ vụ của các Tông đồ, rao giảng Tin Mừng cứu độ cho đến ngày Đức Giêsu đến lần thứ hai trong vinh quang (Mt 28, 19-20).

    Người tông đồ thời nay được trang bị nhiều phương tiện hiện đại, với những cơ sở vững vàng, với tri thức và bằng cấp đầy đủ. Chúng ta hẳn không thể sống theo nghĩa đen những lời Đức Giêsu đã dạy trên đây, nhưng cũng không được gạt bỏ tinh thần của Thầy Giêsu. Bởi lẽ mất tinh thần của Thầy, chúng ta chẳng còn là tông đồ của Chúa nữa.

    Nhẹ nhàng, thanh thoát, khó nghèo, phó thác, không tính toán lợi danh; gieo rắc niềm vui và an bình, chữa lành và giải phóng con người khỏi nô lệ. Và trên hết là một lòng yêu mến Thiên Chúa nồng nàn, một lòng yêu thương cháy bỏng đối với đoàn chiên vất vưởng bơ vơ. Đó vẫn là hành trang muôn thuở của người tông đồ qua mọi thời đại (Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ).

    Lạy Chúa Giêsu! Qua Bí tích Rửa Tội, chúng con được trở nên môn đệ và được tham dự vào sứ mạng của Chúa. Xin cho chúng con ý thức việc truyền giáo là bổn phận đòi buộc của mọi Kitô hữu và cố gắng nỗ lực thi hành sứ mạng này như Chúa đã truyền dạy. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét