Linh mục Augustinô
Nguyễn Viết Chung nguyên là một bác sĩ Phật giáo, chuyên môn về Da Liễu. Khi
lên 18 tuổi, nhân đọc một bài báo nói về cái chết của Ðức Cha Jean Cassaigne
tại trại phong Di-Linh, cậu Chung cảm thấy cuộc sống đó quá tốt đẹp và vô tình
Ðức Cha Jean Cassaigne đã trở thành thần tượng của cậu. Khi nhắc lại đoạn đời
đó, cha Chung cho biết là ngài được rao giảng Tin Mừng bằng đời sống, chứ không
phải bằng lời nói. Từ đó cậu Chung có ý nguyện học làm bác sĩ để phục vụ bệnh
nhân phong như Ðức Cha Jean Cassaigne.
Khi bắt đầu học năm
thứ nhất y khoa, nhân dịp tham dự Thánh lễ khai khóa của linh mục giáo sư bác
sĩ Lischenberg, cậu Chung nhận thấy con người khoa học uyên bác của giáo sư
Lischenberg đã biến thành một linh mục khả kính, trang nghiêm siêu thoát, chìm
đắm trong cõi phúc lạc thần thiêng. Ơn gọi làm linh mục của cha Chung đã chớm
nở từ đó.
Khi bác sĩ Chung
phục vụ tại trại phong Bến Sắn, Dì Hai Loan thuộc Tu Hội Nữ Tử Bác Ái là Phó
Giám Ðốc. Dì là người đã phục vụ ở đây gần 17 năm, bất ngờ ngã bệnh ung thư và
mất đi sau mấy tháng. Khi Dì hấp hối, bác sĩ Chung đang sửa soạn để đi với bác
sĩ Quang, bác sĩ Bích Vân lên trại phong Di-Linh khám mắt cho bệnh nhân. Vì xe chưa
tới, bác sĩ Chung tiếc nuối những giây phút cuối cùng còn lại với Dì Hai Loan
nên đã trở lại giường bệnh của Dì. Lúc đó Dì Hai Loan mở mắt ra, nhìn bác sĩ và
đôi môi mấp máy như muốn nói điều gì. Dì Mười hiểu được, liền nói: “Chung, Dì
Hai Loan nói, tại sao chưa đi?”
Khi kể lại kỷ niệm
nầy cho tôi, cha Chung đã dùng những ngón tay phải chỉ vào cánh tay trái và cho
biết lúc đó cha cảm thấy bị rởn da gà lên. Sau đó, bác sĩ Chung về dự tang lễ
của Dì Hai Loan và đã quyết định theo đạo. Một năm sau nữa bác sĩ đã vào tu ở
Tu Hội Truyền Giáo Thánh Vinh Sơn và đã nhận lãnh Thánh chức linh mục hơn một
năm nay.
Ba vị đã tác động
mạnh mẽ trên Ơn Gọi của cha Chung là giám mục Jean Cassaigne, linh mục
Lischenberg và Dì Hai Loan. Cả ba cùng có một mẫu số chung - như lời cha Chung
- đó là họ đã rao giảng Tin Mừng cho cha bằng cuộc sống chứ không phải bằng lời
nói!
Nguyện ước của cha
Chung là được phục vụ bệnh nhân phong và bịnh nhân Aids rồi cuối cùng ngã bệnh
giữa những bệnh nhân mà cha yêu thương phục vụ, đúng như lời Chúa Kitô đã phán
dạy: “Không có Tình Yêu nào cao trọng cho bằng hy sinh mạng sống mình vì kẻ mình
yêu!”
….
Đón
nhận Tin Mừng qua đời sống của các chứng nhân của Đức Kitô, giữa muôn ngàn nẻo đường, vị Bác sỹ
Phật giáo đã vượt qua biết bao rào cản để chọn Con đường Giêsu và trở nên chứng nhân của Ngài.
Ga
14, 1-6
Khi ấy, Đức Giêsu nói với
các môn đệ rằng :
1 Anh em đừng xao xuyến ! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. 2 Trong nhà Cha Thầy, có
nhiều chỗ ở ; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh
em. 3 Nếu Thầy đi dọn chỗ cho
anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng
ở đó. 4 Và Thầy đi đâu, thì anh
em biết đường rồi."
5 Ông Tô-ma nói với Đức
Giê-su : "Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con
biết được đường ?" 6 Đức Giê-su đáp : "Chính Thầy là con đường, là sự
thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy”.
(Nhóm Phiên dịch CGKPV)
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe Đức Giêsu nói: “Chính
Tôi là Đường”.
Đức Giêsu quả thật là con
đường dẫn đến sự thật toàn vẹn và sự sống thần linh khi Ngài công bố và minh
chứng cho con người biết Ngài “là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến
được với Chúa Cha mà không qua Thầy”. Ngài đã minh chứng con đường này bằng
những lời giảng dạy đầy quyền năng, những dấu lạ, bằng cái chết trên thập giá
và cuộc sống lại của Ngài.
Đối với Kitô hữu,
theo đạo chính là theo một Con Đường. Con đường mang tên Giêsu. Con đường ấy không
phải chỉ là những tín điều, những giáo thuyết, những nghi lễ hay luật lệ, thậm
chí cả cách sống của Kitô hữu (x. Cv 9,2; 18,25; 24,22) nhưng là một con người
sống động và cũng là Con Thiên Chúa, đó là Đức Giêsu Kitô.
Theo đạo chính là theo Con Đường mang tên Giêsu, là gắn bó sống
chết với Giêsu, chia sẻ sứ mạng của Giêsu, Con Thiên Chúa làm người. Đức Giêsu
không chỉ là người dẫn đường. Chính Ngài là Đường, là Đạo. Hơn thế nữa, Ngài là
Con Đường duy nhất dẫn ta đến với Chúa Cha.
Nhiều người đã đồng hoá con
đường Giêsu với Kitô giáo hay Công giáo. Nhưng những gì đang diễn ra trên thế giới này, cho chúng ta thấy Kitô giáo hay Công giáo lại
không phải là toàn bộ con đường của Đức Giêsu, vì Ngài vẫn đang dẫn dắt nhiều
người ngoài Kitô giáo để họ đi trong sự thật và sự sống của Ngài.
Thay vì "theo đạo hay giữ đạo", hãy đi theo Đức Giêsu Kitô,
tuân giữ những điều Ngài dạy và sống với Đức Giêsu Kitô trong từng giây phút
đời người. Con đường tình yêu giữa Giêsu và mỗi người chúng ta sẽ kéo dài vô
tận và mở rộng tới vô biên trong suốt cõi vĩnh hằng.
Lạy
Chúa Giêsu, xin dẫn dắt chúng con đi trên Con đường
của Chúa, xin ở bên chúng con những lúc niềm tin của chúng con lung lay, những
khi các “thầy dạy” làm chúng con thất vọng, để chúng con thêm vững bước trên
Con đường Giêsu, cùng với Ngài tiến về chỗ Ngài đã dọn cho chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét