24/09/2015 –
Thứ Năm Tuần 25 Thường niên
Gặp Đức Ki-tô để được biến đổi
Cuộc gặp gỡ kì diệu làm thay đổi cuộc đời ông lão vô gia cư
Câu chuyện
của một người đàn ông tên John Brantley đến từ Alabama, Mỹ là một câu chuyện
như thế. Người đàn ông này đã gặp gỡ một người thay đổi cuộc đời ông và sau đó,
John chia sẻ câu chuyện đó lên mạng xã hội. Rất nhanh chóng, câu chuyện nhận
được hơn 1,2 triệu lượt chia sẻ. Một con số mà có lẽ John không bao giờ ngờ
đến. John viết:
Buổi
tối lúc tôi rời khỏi cửa hàng tạp hóa, tôi để ý thấy một người đàn ông tiến đến
chỗ thùng rác đặt bên ngoài cửa hàng. Khi tôi đến chỗ chiếc xe của mình thì tôi
thấy ông ấy lôi đống rác ra và lục lọi từng thứ mà người ta đã vứt bỏ. Được một
chốc thì ông ấy tìm được vài miếng khoai tây chiên và cắn miếng hamburger tìm
được ở một chiếc túi khác. Bạn có thể thấy ông ấy đang giữ mẩu giấy gói bánh và
những thứ tìm được ở dưới đầu gối mình.
Ông ấy không làm phiền bất cứ ai hay xin tiền những người ra vào cửa hàng. Sau khi đã lục lọi hết mọi thứ, ông ấy dọn sạch chỗ mình vừa bới ra và gói tất cả những thứ tìm được vào miếng giấy gói hamburger bẩn. Tôi chợt cảm thấy thương xót cho người đàn ông này. Tôi không phải người lúc nào cũng bố thí tiền cho những người vô gia cư vì bao nhiêu người trong số họ thực sự là người vô gia cứ chứ? Tôi cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ thấy một người nào đó phải lục lọi thùng rác để tìm đồ ăn cho mình.
Tôi tự nhủ mình phải giúp ông ấy. Tôi ra khỏi xe và hỏi ông tôi có thể mua cho ông thứ gì để ăn chứ. Ông đáp lại bất cứ thứ gì thì cũng rất cám ơn tôi. Ông ấy đang đi trên một chiếc xe đạp và tôi nói ông ấy hãy theo tôi qua cửa hàng thức ăn nhanh ngay bên kia. Ông đi theo và tôi mua phần ăn lớn nhất trong thực đơn cho ông. Điều duy nhất ông xin tôi là một cốc trà lớn đi kèm cho bữa ăn tôi vừa mua.
Ông ấy không làm phiền bất cứ ai hay xin tiền những người ra vào cửa hàng. Sau khi đã lục lọi hết mọi thứ, ông ấy dọn sạch chỗ mình vừa bới ra và gói tất cả những thứ tìm được vào miếng giấy gói hamburger bẩn. Tôi chợt cảm thấy thương xót cho người đàn ông này. Tôi không phải người lúc nào cũng bố thí tiền cho những người vô gia cư vì bao nhiêu người trong số họ thực sự là người vô gia cứ chứ? Tôi cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ thấy một người nào đó phải lục lọi thùng rác để tìm đồ ăn cho mình.
Tôi tự nhủ mình phải giúp ông ấy. Tôi ra khỏi xe và hỏi ông tôi có thể mua cho ông thứ gì để ăn chứ. Ông đáp lại bất cứ thứ gì thì cũng rất cám ơn tôi. Ông ấy đang đi trên một chiếc xe đạp và tôi nói ông ấy hãy theo tôi qua cửa hàng thức ăn nhanh ngay bên kia. Ông đi theo và tôi mua phần ăn lớn nhất trong thực đơn cho ông. Điều duy nhất ông xin tôi là một cốc trà lớn đi kèm cho bữa ăn tôi vừa mua.
Khi
tôi mang thức ăn cho ông, ông rất xúc động. Ông giới thiệu tên mình là Steve và
nói rằng ông trở thành người vô gia cư từ tháng 9 năm ngoái sau khi chị của ông
qua đời. Ông cố gắng thoát khỏi cảnh nghèo khó, vô gia cư này nhưng chuyện đó
chẳng dễ dàng gì. Tôi nói rằng Thượng đế rất yêu quý ông và tôi sẽ cầu nguyện
cho ông. Ông lại cảm ơn tôi lần nữa về bữa ăn.
Tôi trở
về xe của mình và rời đi với một tâm trạng nặng nề. Tôi quyết định quay lại và
giúp người đàn ông này. Khi tôi trở lại cửa hàng, ông đã ăn xong và đang rời
đi. Tôi đuổi theo và hỏi rằng tôi có thể giúp gì được cho ông không. Ông nói
không cần và cũng không hề xin tiền tôi. Tôi hỏi mình có thể mua một vài bữa ăn
và một thẻ quà tặng cho ông không. Ông đồng ý và tôi mua tất cả những thứ ấy
cho ông.
Ông
bắt đầu bật khóc và nói rằng hôm nay ông đã cầu nguyện với Thượng đế về tôi.
Tôi không hiểu ý ông là gì (có lẽ cầu nguyện vì những gì tôi đã làm với ông) vì
thế tôi chỉ nói cám ơn. Ông nói: “Không, anh không hiểu. Tôi đã cầu Thượng đế
hãy gửi một người nào đó có thể mua cho tôi một bữa ăn trong ngày hôm nay… và
Thượng đế mang anh đến cho tôi”.
Tôi
thật sự không thốt lên lời. Hôm nay tôi không hề cầu nguyện có một bữa ăn. Và
nghĩ lại, tôi cũng chưa bao giờ phải cầu nguyện như thế cả. Tôi cũng chưa từng
nghĩ đến cảnh mình không có gì để ăn cả… Nước mắt tôi chảy ra. Tôi cảm thấy
mình thật may mắn biết bao. Thượng đế đã dùng tôi để đáp lại lời cầu xin của
người đàn ông này, để ông ấy biết rằng Thượng đế luôn quan tâm ông. Và có thể,
Thượng đế gửi người đàn ông này đến để tôi biết rằng mình đã may mắn cỡ nào…
“Tôi
bị mắc bệnh ung thư”, ông vừa nói vừa vén áo lên để lộ khối u nhô ra ở phần
bụng. Ông nói ông không sống được bao lâu nữa. Tôi nói sẽ cầu nguyện cho ông và
chúng tôi cùng làm điều đó ngay trước cửa hàng thức ăn nhanh. Nước mắt ông vẫn
cứ rơi.
Ông
nói rằng mình đã sẵn sàng với cái chết. Ông mệt mỏi vì những đau đớn phải chịu
và cái chết có lẽ sẽ tốt hơn việc phải sống một cuộc sống không ra hồn như vậy.
Tôi vừa cố cầm nước mắt vừa ở lại động viên ông. Lời cầu nguyện của tôi chỉ cho
ông tình yêu mà Thượng đế đã bày tỏ ngày hôm nay… đó là tôi đã tạo ra hy vọng
cho người đàn ông này.
Bạn
thấy đấy, mỗi người đều có một câu chuyện của riêng mình. Tôi biết được câu
chuyện của Steve nhờ việc quay lại giúp ông ấy… và thực sự khiến tôi cảm động
rất nhiều.
Khi
tôi chia tay Steve, tôi biết mình đã hoàn thành một chuyện mà Thượng đế muốn
tôi làm. Tôi chưa bao giờ có cảm giác kì lạ vì giúp người khác như ngày hôm
nay. Tôi lại nhắc nhở bản thân về những may mắn mà mình được hưởng: tôi có xe,
có mái nhà trên đầu, có quần áo sạch, có thể tự mua thức ăn, có điện nước, có
gia đình, công việc và bạn bè… Thượng đế thỉnh thoảng sẽ nhắc nhở ta về những
may mắn ấy. Nếu bạn đọc được câu chuyện này, xin hãy cầu nguyện cho Steve”.
Câu
chuyện cảm động nhận được hơn 1,2 triệu lượt chia sẻ và những bình luận đầy cảm
động. Họ kể những câu chuyện, những con người ngoài đời thật mà đôi khi ta đã
vội vã bỏ qua.
Chưa dừng
lại ở đó, John vô cùng bất ngờ với chia sẻ của mình. Sau đó anh nhận được rất
nhiều lời ngỏ ý muốn giúp Steve. Trong đó một phụ nữ đến từ bang North Carolina
nói có một vị bác sĩ muốn điều trị miễn phí cho Steve. John còn tự tay lập một
quỹ quyên góp tiền để chữa trị, giúp đỡ Steve.
Câu chuyện
của John thật sự là một gam màu kì diệu giữa cuộc sống này. Đôi lúc bạn có thể
cảm thấy mạng xã hội rất ảo, mất thời gian và đầy rẫy những câu chuyện khiến
bạn hoang mang. Nhưng câu chuyện của John lại khiến bạn cảm thán vì những bàn
tay vô hình đã lan truyền và mang đến sự giúp đỡ thật sự cho những cuộc đời mà
bạn chưa bao giờ biết đến.
Theo thegioitre.vn
http://tinhhoa.net/cuoc-gap-go-ki-dieu-lam-thay-doi-cuoc-doi-ong-lao-vo-gia-cu.html
“Cuộc gặp gỡ kì diệu làm thay đổi cuộc đời ông lão vô
gia cư” là tên người viết đặt cho bài viết của mình. Nhưng chúng ta
thấy, cuộc gặp này không chỉ thay đổi
cuộc đời ông lão vô gia cư, nó đã làm cho chính người gặp ông suy nghĩ về những
may mắn mình được hưởng, đặc biệt “Tôi chưa bao giờ có cảm giác kì lạ vì
giúp người khác như ngày hôm nay”…
Vua Hê-rô-đê trong
đoạn Tin Mừng Lc 9,7-9, đã “tìm cách gặp Đức Giê-su”, khi gặp được Ngài, ông đã chế giễu Ngài là một người
kẻ điên khùng (x. Lc 23,8-11).
Lời Chúa: Lc 9,7-9
“Tiểu vương Hê-rô-đê nghe biết tất cả những gì đã xảy
ra, thì phân vân lắm. Thật vậy, có kẻ nói : "Đó là ông Gio-an từ cõi chết
trỗi dậy." Kẻ khác nói : "Ông Ê-li-a xuất hiện đấy !" Kẻ khác
nữa lại nói : "Đó là một ngôn sứ thời xưa sống lại." Còn vua Hê-rô-đê
thì nói : "Ông Gio-an, chính ta đã chém đầu rồi ! Vậy thì ông này là ai mà
ta nghe đồn những chuyện như thế ?" Rồi vua tìm cách gặp Đức Giê-su”.
Tại sao biết bao người gặp được Đức Giê-su và được biến
đổi, còn Hê-rô-đê lại không? Tại sao các ông Phê-rô và Gia-cô-bê gặp Chúa
Giê-su và trở thành môn đệ Ngài (Ga 1,35-39)? Tại sao Gia-kêu được Chúa đến
thăm nhà và đã hối cải (Lc 19,1-10)? Tại sao Lê-vi, người thu thuế đã trở thành
Mát-thêu, vị tông đồ viết sách Tin Mừng Chúa Giê-su (Mc 2,13-17)?
Tôi đã được tiếp xúc với Đức Ki-tô biết bao lần, qua Kinh Thánh, qua các bí tích,
qua biết bao lời giảng dạy… Tôi có được biến đổi?
Lạy Chúa Giêsu, xin đổ tràn đầy ơn Thánh Thần Chúa xuống tâm hồn con, để con mềm lòng
hoán cải khi con lắng nghe Lời Chúa và
xin biến đổi con, để con trở thành “khí cụ bình an của Chúa” .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét