Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015

Từ bỏ hết những gì mình có

Ngày 04.11.2015 - Thứ Tư Tuần 31 Thường Niên
        Từ bỏ hết những gì mình có

      Trong chương 17 của Sách Các Vua I có ghi lại việc Thiên Chúa để hạn hán xảy ra, không mưa và cũng không sương rơi trong toàn vùng suốt ba năm, vì vua quan và con cái Israel bỏ Thiên Chúa để chạy theo các thần ngoại và đường lối riêng của mỗi người. Riêng tiên tri Êlia được Thiên Chúa truyền sống trong một thung lũng có suối nước để uống và quạ nuôi ông ăn. Khi suối nước cạn, Thiên Chúa truyền cho ông đến Xa-rép-ta để được nuôi ăn bởi một bà góa ở đó.

       Ông liền đứng dậy đi Xa-rép-ta, thuộc Xi-đôn. Khi đến cổng thành, ông thấy có một bà goá đang lượm củi. Ông gọi bà ấy và nói: "Bà làm ơn đem bình lấy cho tôi chút nước để tôi uống." Bà ấy liền đi lấy nước. Ông gọi bà và nói: "Bà làm ơn lấy cho tôi miếng bánh nữa!" Bà trả lời: "Có Đức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của ông tôi thề là tôi không có bánh. Tôi chỉ còn nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò. Tôi đang đi lượm vài thanh củi, rồi về nhà nấu nướng cho tôi và con tôi. Chúng tôi sẽ ăn rồi chết."

      Tiên tri Êlia biết rõ uy quyền của Thiên Chúa; nên cho dù được bà góa cho biết tình cảnh tang thương như thế, ông vẫn nói với bà: "Bà đừng sợ, cứ về làm như bà vừa nói. Nhưng trước tiên, bà hãy lấy những thứ đó mà làm cho tôi một chiếc bánh nhỏ, và đem ra cho tôi, rồi sau đó bà sẽ làm cho bà và con bà. Vì Đức Chúa, Thiên Chúa của Israel phán thế này: "Hũ bột sẽ không vơi, vò dầu sẽ chẳng cạn, cho đến ngày Đức Chúa đổ mưa xuống trên mặt đất."

      Bà góa này bị đặt trong trường hợp rất khó xử, vì điều tiên tri xin ảnh hưởng đến sự sống còn của bà và người con trai, nhưng tin vào lời của tiên tri Êlia, "Bà ấy đi và làm như ông Êlia nói," cho dù biết hai mẹ con có thể chết đói sau đó.

      Hành động của bà góa là một hành động anh hùng và biểu lộ một niềm tin sâu xa vào Thiên Chúa. Thiên Chúa thử thách và ân thưởng những người có lòng tin nơi Ngài và tỏ tình yêu mến tha nhân: "Thế là bà ấy cùng với ông Êlia và con bà có đủ ăn lâu ngày. Hũ bột đã không vơi, vò dầu đã chẳng cạn, đúng như lời Đức Chúa đã dùng ông Êlia mà phán." Ngoài ra, Thiên Chúa còn cho người con trai của bà đã chết được sống lại nhờ sinh khí của tiên tri Êlia.

      Xin xem: http://www.loinhapthe.com/index.php?option=com_content&view=category&id=25&layout=blog&Itemid=27

     Tin vào Thiên Chúa, yêu mến tha nhân, bà goá ở Xa-rép-ta đã dám cho đi chút lương thực ít ỏi của mình. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu cũng đòi buộc những ai  muốn theo Ngài phải “từ bỏ hết những gì mình có”:
Lời Chúa: Lc 14, 25-33

     
 25 Có rất đông người cùng đi đường với Đức Giê-su. Người quay lại bảo họ :

      26 "Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. 27 Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được. Từ bỏ hết những gì mình có

      28 "Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không ? 29 Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo : 30 'Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc.' 31 Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng ? 32 Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà. 33 Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.

Nhóm Phiên dịch CGKPV - http://www.kinhthanhvn.org/viewItem.jhtml?itemId=394

Lạy Chúa Giêsu, dù chúng con chẳng phải là người giàu có, cũng chẳng có chức tước, địa vị cao sang gì; nhưng  từ bỏ tất cả mọi sự để đi theo Chúa quả là một điều rất khó.
Xin cho chúng con khi đã chọn theo Ngài, cam đảm đi vào đường hẹp, cửa hẹp; đặt tất cả dưới Ngài, yêu Ngài trên mọi sự; trên những người thân yêu, trên của cải tinh thần, vật chất; trên mạng sống mình, trên cả hiện tại tương lai; dẫu biết rằng từ bỏ điều chúng con có, và sẽ có thêm mỗi ngày thật là một cuộc chiến lâu dài và gian khổ.

Xin cho chúng con dám sống đến cùng ơn gọi làm môn đệ của Ngài, để mai ngày cùng được vui hưởng vinh phúc trong Nước Ngài.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét