Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

Lòng biết ơn


11.11.2015 – Thứ tư Tuần 32 Thường niên
Lòng biết ơn


     Klanarong Srisakul là một cái tên xa lạ và khó đọc với ai không phải là cư dân Thái. Nhưng tên của chàng thanh niên này đã được hàng triệu người trên thế giới biết đến khi trong lễ tốt nghiệp, anh bận lễ phục của Đại học Chualongkorn danh tiếng nhất nước Thái, tìm người cha của mình và quỳ rạp xuống để lạy ông bên chiếc xe tải chở đầy rác bẩn. Anh bày tỏ lòng biết ơn với người cha mới chỉ học qua lớp 4 đã dành cả cuộc đời để nuôi dạy mình.

     Trên trang cá nhân, Klanarong Srisakul tâm sự, cha anh là một người lái xe chở rác. Khi còn là một đứa trẻ, không biết bao nhiêu lần, anh đã cảm thấy xấu hổ về người cha lam lũ của mình. Nhiều lần, Klanarong Srisakul tự hỏi tại sao cha mình không mặc đồng phục đẹp đẽ hơn, như đồng phục của cảnh sát hay quân đội giống những người cha khác. Sống bên nhau, hai cha con chia sẻ một giấc mơ. Cha anh chỉ học đến lớp 4, vì thế ước mơ lớn nhất của ông là con được đi học. “Ông nói với tôi rằng, gia đình tôi chẳng có bất cứ tài sản gì, nhưng ông có thể cho tôi đi học. Tôi muốn trở thành một người lính, nhưng tôi đã không vượt qua kỳ thi đầu vào. Tôi phát hiện ra rằng, cha tôi đã khóc thầm” . Và rồi những giọt nước mắt của người cha đã làm cho Klanarong Srisakul vượt qua căng thẳng và anh quyết tâm thi đậu vào ngành kỹ thuật của Chualongkorn, trường xếp hạng trong 100 trường kỹ thuật tốt nhất thế giới.

     Lòng biết ơn của chàng trai người Thái với người cha của mình thật đẹp. Nó như một món quà làm cho tôi và những ai biết đến câu chuyện này thêm những khoảng khắc tin tưởng vào cuộc sống.

Nguyễn Anh Thi

     Mỗi người chúng ta đã nhận biết bao quà tặng trong đời, nên chẳng ai là người trọn vẹn nếu không có lòng biết ơn. Có một câu chuyện về lòng biết ơn đáng để mọi người chúng ta suy nghĩ:

     Lời Chúa: Lc 17, 11-19

     11 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12 Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa 13 và kêu lớn tiếng : "Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi !" 14 Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ : "Hãy đi trình diện với các tư tế." Đang khi đi thì họ được sạch. 15 Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. 16 Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. 17 Đức Giê-su mới nói : "Không phải cả mười người đều được sạch sao ? Thế thì chín người kia đâu ? 18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?" 19 Rồi Người nói với anh ta : "Đứng dậy về đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh."


   Mỗi người chúng ta đã nhận biết bao quà tặng trong đời. Bản thân mỗi người là một quà tặng từ nhiều người: cha mẹ, ông bà tổ tiên và bao người sống chung quanh mình… Rất nhiều khi chúng ta không nghĩ đó là Quà Tặng, mà cho đó là chuyện tự nhiên hoặc là quy luật của cuộc sống. 

     Trong bài Tin Mừng, mười người phong ở với nhau trong một ngôi làng, cả mười người được Đức Giêsu chữa lành bệnh phong, nhưng chỉ có một người, khi thấy mình được khỏi, quay lại tạ ơn, mà người đó lại là một người Samaria, thời đó bị coi như người nước ngoài (c. 18).

     Lạy Chúa, xin cho con luôn ý thức đời con được bao bọc bằng ân sủng. Cho biết tạ ơn Chúa về những ơn lành con đã nhận, và cả những ơn con không nhận là ơn. Xin cho con hạnh phúc với những gì Chúa ban và biết sống trao đi, để con được gặp chính Ngài qua những người con tiếp xúc trong từng ngày sống của con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét