Chị Phạm Thị Lành thuê nhà trọ bán vé số ở Long An, hứa bán chịu 20 tờ vé số cho anh Tuấn mà chưa giao vé. Kết quả, đến 10 tờ trúng số, trong đó có 4 vé trúng giải đặc biệt. Không giữ lại cho mình, chị Lành giao trả lại cho người mua.
Tổng số tiền trúng giải của lô vé số này lên tới 6,6 tỷ đồng. Chị Lành còn giữ lại một tờ cho mình trong lô này nên cũng trúng giải đặc biệt.
Mọi người đều ngạc nhiên, bởi vợ chồng chị Lành lâu nay nghèo rớt mùng tơi phải bỏ quê Hồng Ngự (Đồng Tháp) lên Long An kiếm sống bằng nghề bán vé số. Người trúng số là anh Đỗ Ngọc Tuấn cũng nghèo, 25 năm chạy xe ba gác. Thế nhưng dù trước đó chỉ mới hứa bán với giá 200.000 đồng (chưa lấy tiền và chưa giao vé), chị Lành vẫn đưa đủ 20 tờ vé số cho anh Tuấn dù biết là đã trúng giải lớn.
"Hồi đó tới giờ tui bán vé số bị ế, anh Tuấn mua ủng hộ dù không trúng vẫn trả tiền đầy đủ. Mấy tờ vé số này ảnh mua chưa trả tiền, trúng hay trật cũng là của ảnh, tui mà không trả thì thiên hạ coi ra gì nữa”, người phụ nữ 29 tuổi tâm sự khi được hỏi tại sao vẫn giao trả vé trúng số cho người mua.
Còn anh Tuấn thì nhớ lại: "Tui nhận điện thoại của cô Lành, tưởng cổ đòi tiền mua 20 tờ vé số nên bảo chờ tui giao hàng xong sang trả. Nào ngờ cổ báo tin trúng số tới 10 tờ". Kiểm tra 10 tờ trúng số, có 4 tờ trúng đặc biệt, còn lại là giải an ủi, anh Tuấn rút ngay một tờ kèm 200.000 đồng đưa cho chị Lành: “Tui trả nợ cho cô, tặng cô một tờ để làm vốn”… Những người chứng kiến cảnh này đồng loạt vỗ tay vì mừng cho 2 người nghèo bỗng dưng trở thành tỷ phú.
http://giadinh.vnexpress.net/tin-tuc/to-am/nguoi-phu-nu-ngheo-tra-lai-10-to-ve-so-trung-tien-ty-2285621.html
Chuyện xảy ra đã khá lâu, nhưng mỗi khi nhớ đến những người nghèo sống chính trực, rất nhiều người nghĩ ngay đến câu chuyện này. Hai người nghèo ở đây chính là “những người bé mọn” trong bài Tin Mừng sau:
Lc 10, 21-24
21 Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói : "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.
22 "Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho."
23 Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng : "Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy ! 24 Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết : nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe."
(Nhóm Phiên dịch CGKPV)
Thiên Chúa không ghét bỏ «Các bậc khôn ngoan thông thái» đích thực. Người bị “giấu kín” ở đây là những kẻ tự mãn với sự thông thái của mình, cho rằng sự hiểu biết của mình đã viên mãn, tràn đầy, không cần phải học hay tìm hiểu thêm gì nữa; những kẻ tự hào về những hiểu biết của mình và tự khép lòng mình lại, từ chối tin vào Đức Giêsu, mà họ cho là một anh thợ mộc bỏ nghề, nghèo đến độ “không có chỗ tựa đầu”.
Thiên Chúa mặc khải cho «những người bé mọn». Những người này không đơn thuần chỉ là những người nhỏ bé, địa vị thấp kém, ít học hành, ít kiến thức, mà là tất cả những người chân thành tự nhận mình là còn biết rất ít, hoặc chưa biết gì cả. Những người này có thể là những người hết sức thông thái nhưng không cho rằng mình biết tất cả, vẫn sẵn sàng lắng nghe và học hỏi nơi người khác… Họ không kiêu căng, tự mãn; lòng họ mềm mại mở ra, họ vui mừng đón nhận Tin Mừng về Nước Trời.
Lạy Cha, tâm hồn chúng con còn rất nặng nề với bao lo toan trần thế, và vì “cái tôi” của chúng con còn quá lớn. Chúng con chưa thực sự mở lòng đến đón nhận Chân lý Người trao ban qua Con yêu dấu của Người.
Xin cho chúng con nhìn rõ hơn bản thân mình, tự thấy mình là kẻ bé mọn để có thể nghe được tiếng Con Cha nói với chúng con qua những biến cố cuộc đời, để ngày sau hết con được thấy Tôn Nhan Người muôn đời. Amen.